Hành trình tìm kiếm mẹ ruột của Diệp đầy gian nan và thử thách, nhưng anh không bao giờ từ bỏ hy vọng – Ảnh: NVCC
Những cuộc hành trình tìm kiếm như “mò kim đáy bể” không làm Diệp nản lòng, anh luôn khao khát một ngày được gọi “mẹ ơi!” với tất cả tình cảm chân thành.
Diệp đã có ý định trở về quê hương từ khi 21 tuổi, bắt đầu học tiếng Việt và tìm hiểu về văn hóa, lịch sử của đất nước mình. Tuy nhiên, phải đến tháng 10 năm 2024, ở tuổi 29, anh mới có cơ hội trở về mảnh đất hình chữ S – nơi anh được sinh ra và cũng là nơi chứa đựng những câu hỏi về nguồn cội của mình.
Chàng Họa Sĩ Khát Khao Tìm Nguồn Cội
Vào một ngày thu tháng 9 năm 1995, cặp vợ chồng người Pháp, ông Jullien Roland Antoine và bà Pallanche Therese Marie Laurence Epouse Jullien, đã đến một ngôi nhà nhỏ ở quận Tân Bình (TP.HCM) để xin nhận con nuôi, theo lời giới thiệu của những người bạn Việt Nam.
Đứa bé trai, lúc đó mới chỉ một tháng tuổi, có tên tiếng Việt là Trần Bách Diệp, đã được ông bà Jullien nhận nuôi. Qua cuộc trò chuyện với một phụ nữ tên Lê Hiền, họ biết rằng mẹ ruột của Diệp vì hoàn cảnh khó khăn đã phải cho con đi với hy vọng em sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn ở nước ngoài.
Vì cha mẹ ruột của Diệp không có mặt, thủ tục nhận con nuôi được bà Hiền hỗ trợ tại một cơ sở có tên là Trại trẻ mồ côi Mầm Non 4, nằm trên đường Nguyễn Văn Bảo (quận Gò Vấp, TP.HCM). Tuy nhiên, Diệp không sống ở đây mà được chăm sóc tại nhà một người quen của bà Hiền.
Từ giây phút đó, cuộc đời Diệp đã bước sang một trang mới. Cậu bé được nuôi dưỡng trong một gia đình gần thành phố Lyon, Pháp. Từ nhỏ, Diệp đã bộc lộ tài năng vẽ và luôn nỗ lực theo đuổi đam mê của mình. Hiện tại, anh là một họa sĩ hoạt hình chuyên nghiệp.
Tuy nhiên, câu hỏi về bản sắc và nguồn cội vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí anh.
“Từ khi còn nhỏ, tôi đã nhận ra mình khác biệt so với ba mẹ nuôi và những đứa trẻ xung quanh, bắt đầu từ ngoại hình của mình”, Diệp chia sẻ.
Diệp nhớ lại, khi 11 tuổi, ông bà Jullien đã đưa anh trở lại Việt Nam để thăm căn nhà nơi họ đã nhận nuôi anh. Nhưng người phụ nữ đã trao Diệp cho họ, bà Hiền, đã định cư ở Mỹ từ lâu.
Không còn ai để hỏi, chuyến trở về ấy kết thúc trong sự thất vọng lặng lẽ.
Khi trưởng thành, Diệp theo học ngành hoạt hình tại Lyon và sau đó chuyển đến Canada làm việc. Tại đây, anh đã xây dựng sự nghiệp thành công và tham gia vào nhiều dự án phim nổi tiếng như Arcane (Netflix) và Gia đình Addams.
Dù đã đạt được nhiều thành tựu, giấc mơ tìm lại nguồn cội vẫn luôn cháy bỏng trong Diệp. Trước chuyến trở lại Việt Nam vào năm 2024, anh đã nhờ ba mẹ nuôi kể lại câu chuyện nhận con nuôi một lần nữa.
Diệp lúc nhỏ cùng cha mẹ nuôi – Ảnh: NVCC
Dù hành trình này có thể giống như mò kim đáy bể, tôi vẫn không từ bỏ. Mỗi manh mối nhỏ tôi tìm được đều là phần thưởng cho sự kiên trì và lòng tin của mình.
Trần Bách Diệp (người Pháp gốc Việt)
Hành Trình Tìm Mẹ Gian Nan
Gần đây, Diệp đã sống ở Việt Nam suốt 4 tháng, từ giữa tháng 10 đến tháng 2 năm 2025, với một mục đích duy nhất là tìm kiếm manh mối về nguồn gốc của mình.
“Lẽ ra tôi về nước từ tháng 1, nhưng tôi cảm thấy yêu Việt Nam và muốn có thêm cơ hội tìm cha mẹ ruột nên đã ở lại thêm. Tôi sẽ không từ bỏ, sẽ tiếp tục tìm kiếm cho đến khi có được chút thông tin dù là nhỏ nhất”, Diệp xúc động chia sẻ.
Dù anh biết nơi mình từng được chăm sóc trước khi ông bà Jullien nhận nuôi, nhưng hành trình tìm kiếm cha mẹ ruột trong lần trở lại này lại không hề dễ dàng.
Với vài bức ảnh cũ trong tay, anh hy vọng sẽ có ai đó nhận ra gương mặt trong câu chuyện năm xưa. “Tôi đến nhà bà Hiền năm xưa, giờ đây là một quán cà phê nhỏ, có một cô gái trẻ khoảng 18-20 tuổi trông coi. Cô ấy nhận ra mẹ mình trong bức ảnh và cho biết bà ngoại cô đã qua đời cách đây ba năm”, Diệp nhớ lại.
Diệp kể tiếp, sau tiếng gọi của con gái, người phụ nữ (được cho là bà Hoa, con gái của bà Hiền) từ trên lầu bước xuống. Ngay khi nhìn thấy bà, Diệp nhận ra nụ cười ấy mang nét quen thuộc giống người trong ảnh.
Tuy nhiên, khi nghe anh chia sẻ về hành trình tìm kiếm cha mẹ ruột, người phụ nữ này tỏ ra ngập ngừng và cho biết mẹ bà đã mất cách đây ba năm và hiện tại không ai có thể trả lời những câu hỏi của Diệp.
“Tôi đã cố gắng thuyết phục bà nhớ lại rằng mẹ bà có từng chia sẻ thông tin gì về cha mẹ ruột của tôi, hoặc bà ấy đã tìm thấy tôi ở tỉnh nào của Việt Nam… Nhưng câu trả lời chúng tôi nhận được là không biết”, Diệp thất vọng.
Dù vậy, cuộc gặp gỡ này vẫn mang lại một chút hy vọng khi bà cho biết có thể Diệp xuất thân từ miền Trung, cụ thể là Đà Nẵng hoặc Huế, và điều này trùng khớp với ký ức mơ hồ của ba mẹ nuôi anh rằng mẹ ruột Diệp có làm nghề gốm xanh.
Cuộc trò chuyện diễn ra trong nhiều khoảng lặng. Người phụ nữ né tránh ánh mắt đầy khát khao của Diệp – ánh mắt của một người đang tha thiết đi tìm lại gốc rễ của chính mình, của người con đang đi tìm mẹ, “mẹ ơi, mẹ đang ở đâu?”…
Bà Hiền (bìa trái) cùng mẹ nuôi của Diệp, bà vú nuôi đang bế Diệp trên tay và vợ chồng bà Hoa (con gái bà Hiền) chụp tại nhà bà Hiền lúc Diệp được nhận nuôi – Ảnh: NVCC
Chúng tôi rất muốn giúp Diệp lần theo những manh mối mà anh cung cấp và tìm đến những địa điểm gắn liền với hành trình tìm lại cha mẹ ruột của anh.
Một lần nữa, chúng tôi ghé vào quán cà phê gần căn nhà năm xưa. Bà Thủy, người hàng xóm ở đó, vẫn còn nhớ rõ: “Cậu ấy muốn tìm lại cha mẹ, đã nhiều lần ghé quán tôi hỏi thăm và đưa hình ảnh. Tất cả những gì tôi biết, tôi đã nói hết cho cậu ấy rồi”.
Khi tìm đến nhà bà Hoa, con gái bà Hiền, đây cũng là một trong những đầu mối quan trọng, chúng tôi chỉ gặp được người cháu gái khoảng hơn 20 tuổi. Cô gái cho biết bà Hiền đã mất và hiện tại trong gia đình không ai còn nhớ rõ chuyện cũ hay biết gì thêm về Diệp.
Trên hành trình đầy gian truân này, Diệp cũng được chỉ dẫn đến một trung tâm hỗ trợ tìm kiếm người thân trên đường Lê Thạch (quận 4, TP.HCM). Tại đây, bà Lan Hương, người phụ trách tiếp nhận thông tin, đã lắng nghe câu chuyện của Diệp và hứa sẽ liên hệ lại nếu có bất kỳ thông tin nào tích cực.
Diệp cho biết, lần đầu tiên anh cảm nhận mình không đơn độc trong hành trình tìm kiếm nguồn cội, anh có những người bạn hỗ trợ, và tại đây bà Lan Hương cũng nói anh không phải là người duy nhất tha thiết đi tìm nguồn gốc của mình.
Nếu như những cánh cửa vừa hé đã vội khép, Diệp vẫn kiên trì gõ tiếp vào những cánh cửa khác. Anh không cho phép mình từ bỏ, dù chỉ là chút tia hy vọng mong manh, bởi khát khao tìm mẹ và được biết “mình là ai? đến từ đâu?” luôn âm ỉ cháy trong lòng.